Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2009

[Song] Le géant de papier

[Song] Le géant de papier




Compositeur : S. Lebel - Jeff Barnel - Jean-Jacques Lafon












Demandez-moi de combattre le diable
D'aller défier les dragons du néant
De vous construire des tours, des cathédrales
Sur des sables mouvants
Demandez-moi de briser les montagnes
D'aller plonger dans la gueule des volcans
Tout me paraît réalisable, et pourtant...
Quand je la regarde, moi l'homme loup au coeur d'acier
Devant son corps de femme, je suis un géant de papier
Quand je la caresse et que j'ai peur de l'éveiller
De toute ma tendresse, je suis un géant de papier
Demandez-moi de réduire en poussière
Cette planète où un dieu se perdrait
Elle est pour moi comme une fourmilière
Qu'on écrase du pied
Demandez-moi de tuer la lumière
Et d'arrêter ce soir le cours du temps
Tout me paraît réalisable, et pourtant...
Quand je la regarde, moi l'homme loup au coeur d'acier
Devant son corps de femme, je suis un géant de papier
Quand je la caresse et que j'ai peur de l'éveiller
De toute ma tendresse, je suis un géant de papier
{instrumental}
Quand je la regarde, moi l'homme loup au coeur d'acier
Devant son corps de femme, je suis un géant de papier






Tặng mèo của tôi...
Please be happy...~

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

[One shot] Những tháng mưa qua







[Oneshot] Những tháng mưa qua


Author: Spi
Rating: K+
Một câu chuyện có thật
Một mối tình có thật...



Mưa… một mùa mưa nữa lại sắp qua đi rồi. Tôi nhìn lên bầu trời mọng nước, cảm thấy bản thân thật cô đơn. Sao mà tôi ghét mưa đến thế. Có lẽ vì mưa dai dẳng ẩm ướt đường về , hay vì mưa khiến tôi ướt áo? Hoặc đơn giản chỉ vì mưa khiến tôi nhớ về quá khứ, về anh…



Hai năm về trước, mùa mưa cũng bắt đầu như thế.

Chúng tôi gặp nhau trong bữa tiệc của một người bạn. Tôi và anh, hai người xa lạ gặp nhau như sự sắp đặt độc ác của số phận với cuộc đời tôi.



Anh ít nói, trầm lặng. Đằng sau sự trầm lặng ấy là ước mơ của một chàng trai ham mê nhảy. Tôi bị cá tính của anh thu hút, dù anh chẳng vui đùa nhiều như những người bạn khác. Chia tay, tôi chủ động bắt tay anh hẹn ngày gặp lại. Giá mà tôi đã không hẹn …


Bản tính sôi nổi khiến tôi được những người bạn mới quý mến, họ rủ tôi đi chơi cùng và tôi vui vẻ nhận lời. Cái tuổi ham chơi ấy mấy khi chịu ở nhà. Và thế là chúng tôi lại có cơ hội gặp nhau nhiều hơn.


Có lẽ sự đồng cảm đã khiến tôi và ánh dễ dàng mở lòng với nhau đến thế. Từ bé, tôi đã không biết đến hạnh phúc gia đình là như thế nào. Có chăng chỉ có thể nhìn những đứa trẻ khác và mơ tưởng. “Ba tôi”, người đã góp một phần sinh ra tôi, chỉ đối mặt với tôi vì trách nhiệm. Tôi không cần thứ trách nhiệm mà ông ấy không hề muốn, thật giả tạo. Giá mà tôi có thể chọn cho mình một người cha… khi bé tôi đã từng nghĩ thế.



Nhưng bù lại, chúa trời đã gởi đến cho tôi một người Mẹ. Bà là người đã hi sinh hạnh phúc đế nuôi dưỡng tôi thành người. Mẹ tôi chưa từng có ý định đi bước nữa, có lẽ bà sợ tôi thiếu đi tình cha lại phải chia sẽ tình mẹ chăng? Tôi lớn lên với chăm lo của mẹ, tôi hiểu được thể nào là ấm áp dù không hoàn hảo. Và rồi tôi nuôi dưỡng ước mong mang đến sự ấm áp cho người khác.


Nghĩ lại tôi có khi còn may mắn hơn anh. Cha mẹ li hôn, anh sống với mẹ. Nhưng mẹ anh không giống mẹ tôi, bà tái hôn và sinh thêm một người con gái. Anh trở nên cái bóng trầm lặng trong chính gia đình mình. Khi nghe anh kể, tôi đã thương anh nhiều lắm.


Anh cũng kể tôi nghe về những mối tình đã qua. Anh yêu đơn phương một cô gái ba năm trời để chỉ nhận về sự đùa cợt. Hay là những mỗi tình khác chóng vánh hơn, dù anh nói anh rất thật lòng. Có lẽ những người thiếu thốn tình cảm như chúng tôi luôn tha thiết được yêu thương, nhưng chưa bao giờ thấy đủ.





Nỗi đau của anh được tôi ghim vào lòng mình như một điều hiển nhiên. Tôi cũng chưa từng tự hỏi bản thân sao có thể đồng cảm với anh đến thế. Có lẽ vì tôi sợ. Sợ khi phải đối diện với tình cảm của bản thân mình rồi không biết phải làm sao.




Chỉ đến khi anh quen người mới, một cô gái môn đăng hộ đối với anh, tôi mới thật sự nhận ra mình đã yêu rồi. Đó không phải là thứ tình cảm bồng bột nhất thời của tuổi trẻ…tôi biết chứ. Tôi ghét người con gái mang anh đi khỏi tôi, dù tôi chưa bao giờ thực sự có anh trong đời. Sinh nhật tôi mà anh cũng bỏ về nửa chứng vì cô ấy. Trong căn phòng vắng lặng, tấm tức khóc với mình trước gương, tôi nhận ra tình yêu này đã ăn sâu vào tâm trí mình tự lúc nào.




Có lẽ là đã yêu từ ánh nhìn đầu tiên…



Có lẽ là đã yêu từ cái nắm tay đầu tiên…



Có lẽ là đã yêu từ câu chuyện đầu tiên…





Tôi chỉ biết mình không cam tâm buông tay. Trong men rượu say, tôi đã nhắn cho anh lời tỏ tình từ tận đáy lòng mình. Giá mà hôm đó anh từ chối, tôi đã không vương vẫn mãi không thôi.





Anh đã nhắn rằng anh cũng thích tôi… chỉ là thích… không hơn….




Sao tôi hận bản thân mình mù quáng. Tôi lúc đó như con thiêu thân lao đầu vào ánh sáng của hy vọng. Tôi cũng thèm muốn thứ tình cảm ấm áp ấy lắm chứ, đến nỗi dù biết không cách gì là của mình vẫn mong được chạm vào.




Tỉnh rượu, tôi thấy mình thật ngốc. Nhưng ngốc cũng đã ngốc rồi, tôi dấn bước.




Hãy làm người tình của em





Tôi và anh đang chơi một trò chơi nguy hiểm. Tôi không biết nếu mình thắng thì sẽ được gì. Nhưng nếu thua, có lẽ tôi sẽ là người mất tất cả. Tình bạn, tình yêu…





Anh đồng ý bên cạnh tôi mỗi khi không bên người yêu. Tôi tự thỏa mãn với những cái ôm nhẹ nhàng, những nụ hôn phớt và những lời âu yếm. Tôi tận hưởng cảm giác được yêu thương, dù mong manh như sương khói. Chẳng có gì là chắc chắn giữa hai chúng tôi ngoài cái siết tay thật nhẹ.




Và tôi lại ru mình trong ảo vọng. Ảo vọng của tôi dẫn tôi vào mê cũng không lối thoát. Tôi cứ bước mà không biết mình sẽ bước về đâu, anh chưa bao giờ nói một lời yêu thương, tôi lấy gì để mà chờ đợi?



Vẫn là tôi ngu muội. Rõ ràng anh không yêu tôi, rõ ràng anh đến với tôi chỉ vì muốn thử cảm giác mạo hiểm quen cùng một lúc hai người, rõ ràng chỉ mình tôi đang ngốc nghếch hạnh phúc. Anh tham lam, nhưng thực ra tôi cũng tham lam mà. Biết chắc rằng đây chỉ là một trò chơi tuổi trẻ, biết chắc rằng không thể có được những vẫn muốn thách đố với số phận, chẳng phải tôi cũng quá tham lam sao?




Rồi anh không còn ôm, không còn hôn, không còn nắm tay tôi nữa. Cứ như một sáng tỉnh dậy, anh quyết định từ bỏ cuộc chơi giữa hai người. Tôi chỉ có thể im lặng chấp nhận.





Và rồi bạn gái anh cũng phản bội anh. Tôi không biết mình nên cười hay nên khóc. Tôi nhận ra anh và cô ta đều không chung thủy với nhau. Chỉ là cô ta thì bị phát hiện, anh thì không. Anh đã hy vọng rất nhiều vào tình cảm này, và anh lại đến khóc với tôi.





Tôi đau nỗi đau của anh…





Vậy ai đau cho nỗi đau của tôi đây?





Anh khóc vì phải rời xa cô ấy, anh có hiểu cho tôi khi phải nhìn những giọt nước mắt của anh rơi vì một người con gái chăng?




Chuyện buồn dần qua đi, tôi vẫn tiếp tục bên anh như một người bạn. Nhưng tôi không mong muốn chỉ làm một người bạn. Dù biết là vô vọng, tôi vẫn muốn thử một lần tin vào phép màu… chỉ là phép màu thường chẳng đến với những người như tôi. Anh không từ chối tôi, anh chỉ im lặng đón nhận tình cảm của tôi như một lời chấp thuận, là anh khiến tôi hy vọng.




Giá mà tôi có thể trách anh sao mà ích kỉ, sao mà tàn nhẫn với tôi đến thế. Tại sao không giải thoát cho tôi khỏi tình cảm vô vọng này? Tôi vốn không thể có được tình yêu của anh mà.




Sinh nhật một người bạn, chúng tôi hiểu lầm nhau. Anh đòi lại chiếc đồng hồ và hộp quẹt. Tôi không hiểu vì sao anh nỡ dày xéo trái tim tôi đến thế. Anh ít khi nào tặng quà cho tôi, hai thứ đó là hai thứ tôi nâng niu nhất. Vậy mà giờ anh lại nhẫn tâm đòi lại. Anh thực sự không nghĩ cho tôi chút nào sao?




Tôi khóc. Tôi không muốn khóc vì khóc khiến tôi phải đối mặt với con người bên trong yếu đuối của mình. Nhưng hôm ấy tôi đã khóc thật nhiều. Khóc xong thì uống, tôi chẳng nhớ mình đã uống bao nhiêu ly, chỉ đến khi bạn bè ngăn lại tôi mới dừng rót. Ôi, tôi say tình hay say rượu?



Bỏ về, tôi phóng xe bạt mạng qua những con đường mà không có đích đến. Chỉ là lúc đó không muốn dừng lại, tôi đã mất đi chút tự chủ cuối cùng rồi. Gió đập vào mặt lạnh buốt, tôi thấy lòng mình tan nát.





Anh gọi điện cho tôi liên tục nhưng tôi không bắt máy. Tôi sợ phải đối diện với anh lúc này. Nhưng rồi một người bạn khác gọi, tôi không thể không nghe, người ta vốn đâu có lỗi gì.




Rồi anh bắt tôi gặp anh ngay sau đó. Tôi không nhớ gì nhiều, chỉ nhớ anh đi cùng mấy người bạn. Họ đứng xa xa chờ anh đến nói chuyện với tôi. Tôi khóc không ngừng, chỉ có thể nói rằng tất cả là lỗi của mình, từ nay tôi sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa.




Có lẽ đến lúc này đây anh mới nhận ra tôi yêu anh thật lòng.




Vậy những cái ôm, cái hôn trước đây thật sự chỉ là vui đùa thôi sao? Tôi đã đến giới hạn của bản thân mình mất rồi.




Tôi ít gặp anh hơn, chỉ biết rằng anh mấy tháng sau tối hôm ấy đã có người mới. Nghe bảo cô ấy rất xinh đẹp, giàu có. Thôi thì tôi mừng cho anh.




Nhưng anh vẫn đến tìm tôi khi anh gặp khó khăn. Anh khiến tôi day dứt không quên được anh, anh ác lắm. Thời gian ấy tôi bị suy nhược thần kinh, mất ngủ và tinh thần xuống trầm trọng. Tôi ghét những ngày mưa lạnh lẽo… những ngày ấy tôi chỉ khóc.




Và cuối cùng thì tôi quyết định chạy trốn. Tôi rời khỏi thành phố, đến một nơi khác, nơi tôi biết dù có nhớ mong đến đâu tôi cũng sẽ không ngu ngốc chạy đến tìm gặp anh được; nơi tôi sẽ tìm cách xoa dịu lại bản thân mình, tìm cho mình một con đường khác bớt đau đớn hơn con đường mà tôi đã đi qua.










Mùa mưa sắp quá…



Ngẫm lại thời gian trôi nhanh quá. Và tôi biết mình vẫn chưa thực sự lãng quên.




“ Trên đời này đáng sợ nhất là sự lãng quên ,nhưng có thứ còn đáng sợ hơn đó là nỗi nhớ”





Tôi vẫn còn nhớ anh nhiều lắm.



Nhớ nét cười, nhớ cái ôm nhè nhẹ, nhớ dáng vẻ trầm ngâm suy nghĩ. Nhưng tôi cũng đã bớt đi nỗi đau trong lòng mình rất nhiều rồi. Quên một người sao mà khó quá, giá mà tôi có thể quên…



Tôi đã từng ước nếu tôi chưa từng gặp anh, có lẽ tôi sẽ không phải chịu nhiều đau khổ đến thế. Yêu một người đã khó, để quên đi người ấy có chăng một đời đã đủ?




“ Tôi hối hận vì đã gặp anh ,nhưng tôi chưa bao giờ hối hận vì đã yêu anh"



Tôi trân trọng những kí ức, những tình cảm tôi dành cho anh. Nó đẹp nhưng dễ vỡ, và dù mong manh nhưng nó vẫn tồn tại như tình yêu tôi dành cho anh…








Những ngày mưa dai dẳng…



END
Viết cho một ngày mưa
Cho một mối tình không trọn vẹn
Cho con mèo của tôi

Thứ Tư, 19 tháng 8, 2009

[One shot] Love you tender





Love you tender













Author: Spi
Rating: K+
Pairing: Yunjae

Chỉ là chút cảm xúc hoài thu

Cảm ơn ss Kora đã giúp em nghĩ ra tựa đề fic này






Giá mà em có thể thấy…







Tôi luôn yêu mùa thu. Khi sắc đỏ dần nhuộm một góc vườn, tôi biết mình lại yêu mùa thu thêm một chút nữa rồi.






Và em cũng yêu mùa thu.






Yunho này, giá mà tớ có thể thấy mùa thu đẹp như thế nào nhỉ… Cậu kể nghe đẹp lắm nhưng tớ vẫn muốn được tận mắt nhìn thấy cơ. Tớ muốn nhìn thấy màu đỏ của lá phong, lâu lắm rồi , có lẽ tớ đã quên màu đỏ rồi chăng?






Phải, giá mà em có thể thấy. Mùa thu năm nay thật đẹp, và em của hiện tại cũng đẹp đến mê người. Tôi thích dẫn em đi trên con đường trải dài hàng cây phủ màu nắng nhẹ, nghe tiếng chân em vang lên giữa yên ả và nghe tim đập bồi hồi.








Giá mà em có thể thấy ánh mắt tôi nhìn em say đắm.








Nước trong lắm phải không? Tớ có thể cảm nhận cái lạnh len qua từng khẽ tay. Hình như dưới suối có nhiều sỏi lắm, tớ có thể sờ thấy chúng. Ah, hình như có một con cá bơi qua tay tớ, nó có đẹp không?



Bờ suối đầy tiếng chim, những con cá bơi trong bình lặng. Em chạm tay xuống nước rồi mỉm cười. Dòng nước mùa thu ve vuốt em dịu dàng.








Giá mà em có thể thấy bàn tay tôi đã sắp chạm vào khuôn mặt cười ấy.







Jaejoong không tốt phải không Yunho ? Tại sao tớ không thể nhìn thấy gì ngoài bóng tối?




Cha mẹ em dường như đã mất đi hy vọng giành lại ánh sáng cho đôi mắt của con trai mình. Tôi cũng không thể làm gì hơn là nắm chặt lấy đôi bàn tay em. Tôi không thể cho em ánh sáng, nhưng tôi nguyện dành cả đời mình làm người dẫn đường cho em.







Em luôn nói với tôi giá mà em có thể thấy…Jaejoong của tôi luôn sợ phải chìm đắm trong bóng tối ấy một mình




Tôi chỉ là một người bạn đối với em, ngay cả một lời tỏ tình còn chưa kịp nói, liệu có thể mang lại cho em hạnh phúc?







Và mùa thu tới.







Chúng tôi yêu mùa thu, cả hai chúng tôi. Khi em còn có thể nhìn thấy mùa thu rực rỡ trước mắt, em luôn mỉm cười. Em thích nhặt những chiếc lá phong cháy đỏ ép vào trang sách. Và rồi mộng mơ. Tôi lúc ấy chỉ nhìn em dịu dàng.






Yunho, tớ muốn chiếc lá phong đẹp nhất.







Giờ em đứng đó cùng tôi, chiếc áo khoác dài màu xám và chiếc khăn len như nuốt lấy hình dáng em. Nhỏ bé. Tôi ngơ ngác nhìn một trời đỏ rực xung quanh mình. Chiếc lá nào là đẹp nhất…






Yunho?






Tôi xin lỗi em, tôi đã nhìn mãi, nhìn mãi nhưng không thể tìm được cho em chiếc lá phong nào là đẹp nhất. Có lẽ bởi chiếc lá nào cũng đẹp. Vòng tay em ôm lấy tôi đầy ấm áp.








Tớ có nhìn thấy gì nữa đâu, Yunho. Cậu đưa cho tớ chiếc lá nào chẳng được, và nói với tớ rằng đó là chiếc lá đẹp nhất.






Tôi không muốn nói dối em, không thể. Tôi muốn che chở cho em bằng chính con người tôi chứ không chỉ bằng lời. Em có hiểu cho tôi không?






Giá mà em có thể thấy mắt tôi rơi lệ…







Mùa thu len qua khẽ tay
Mùa thu phủ đầy sắc lá
Chiếc khăn gió thu thổi bay
Sao lòng tôi cô độc quá








Yunho ah, tớ đã quen với màu đen rồi. Ít ra đó cũng là màu duy nhất mà tớ có thể thấy được, không nên ghét nó đúng không. Mùa thu hình như sắp qua rồi… tớ bắt đầu thấy lạnh…







Mùa thu sắp qua ư? Tôi cũng không biết nữa. Lá rụng ngày một nhiều, tôi thấy mình ngày một yếu đuối. Tôi vẫn luôn bên cạnh em nhưng tôi không thể trao cho em hạnh phúc. Jaejoong của tôi vẫn ngày ngày đến bệnh viện để khám, rồi lại lặng lẽ bước đi trên những con đường màu vàng trải dài…






Em đã mất đi ánh sáng ba mùa thu rồi. Tôi luôn bên em mà vẫn cảm thấy em cô đơn quá. Jaejoong nghị lực trong em có lẽ đã say ngủ rồi chăng, chỉ còn để lại một người yếu đuối và tổn thương để tôi che chở.








Tớ ghét ông trời, Yunho ah. Tớ từ bé đến lớn đều rất ngoan mà… tại sao không cho tớ hạnh phúc?







Tôi cũng ghét ông trời lắm, vì đã không công bằng với em. Và tôi cũng ghét tôi, vì đã không thể cho em hạnh phúc. Dẫu cả cuộc đời này bên cạnh em, tôi cũng không thể cho em hạnh phúc phải không?








Mùa thu chảy nhẹ vào tim
Sắc đỏ hồng lên trên má
Dòng suối bỗng trong đến lạ
Có phải tôi đã biết yêu?








Tôi vốn không thể cho em hạnh phúc? Phải chăng nên đi tìm cho em hạnh phúc?




Yunho này, đừng buông tay tớ ra nhé. Tớ không còn nhìn thấy gì cả nhưng xúc giác thì tốt lắm đấy. Tớ muốn cậu nắm lấy tay tớ.





Chỉ cần một lời nói ấy của em, tôi có thể mãi mãi giữ mình dừng lại bên em. Tôi thích bay nhảy như gió trời, nhưng vì em , tôi sẽ dừng lại. Em có thấy thể cảm thấy được mùa thu vẫn đang hiện diện quanh em không?




Giá mà em thấy mình ngập giữa một trời rực đỏ…




Tôi sẽ còn tiếc nuối thêm nhiều lần nữa trong suốt đời này, bởi mỗi khoảnh khắc đẹp đẽ trôi qua mà em không được thấy. Nhưng tôi vẫn cố gắng đem lại cho em chút gì đó sót lại của vẻ đẹp ấy.








Tả chậm thôi Yunho, màu đỏ như thế nào cơ? Con cá ấy màu gì? Đen á, ôi, dễ thương. Chiếc lá kì lạ vậy sao? Tớ bảo cậu tìm cho tớ chiếc lá đẹp nhất, cậu lại tìm cho tớ chiếc lá kì cục nhất hả…




Giá mà em thấy được nụ cười của tôi lúc ấy…







Yunho ah, có phải tớ đã quá ích kỉ không? Tớ chỉ muốn cậu mãi ở cạnh tớ, nắm chặt tay và dẫn đường cho tớ. Nhưng tớ lại chẳng nghĩ gì cho cậu cả. Là tớ có lỗi. Nếu có lúc nào cậu tìm được một người có thể ở bên cạnh thì cứ buông tay tớ nhé. Tớ sẽ không sao đâu, Kim Jaejoong mạnh mẽ đã trở về rồi.





Tôi lúc ấy đã ôm chặt lấy em vào lòng và nói với em rằng trọn đời trọn kiếp này tôi chỉ muốn nắm chặt tay một người duy nhất mà thôi. Và giờ đây tôi đã nắm được tay của người đó rồi nên sẽ mãi mãi không bao giờ buông tay đâu.







Tuy em không thể thấy, nhưng chắc em cảm nhận được nụ hôn ngọt ngào phải không? Dù sao thì khi hôn mấy ai mở mắt.







Lá thu se sẽ bay
Gió đưa về với đất
Lá rời cành có hay
Đông đang về lạnh buốt







Mùa đông sắp về rồi, chúng tôi ngồi bên hiên nhà đã nghĩ xem mùa đông nên ăn món gì. Em có vẻ tiếc nuối một mùa thu đã qua đi. Dựa hẳn người vào lòng tôi, cầm chiếc lá phong tôi tặng, em khẽ đọc một bài thơ về mùa thu.





Mùa thu rồi sẽ đi để nhường bước cho đông sang. Mùa đông sẽ lạnh lắm, nhưng có em trong vòng tay, chắc sẽ không lạnh phải không.





Tôi đã không còn ước “giá mà em có thể thấy…”, bởi vì Jaejoong của tôi không thể thấy nhưng vẫn có thể cảm nhận bằng những giác quan khác một cách trọn vẹn.








Và hạnh phúc vốn không phải là thứ có thể nhìn được…









END

Thứ Năm, 13 tháng 8, 2009

[Long fic]Timeless 12









T.i.m.e.l.e.s.s (tt)









Chap 12: Đàm đạo





“Hyung ah, người này ở đây làm gì thế?” Junsu cất giọng khó chịu hỏi ngay khi vừa bước vào thềm nhà. Tôi cảm thấy thật khó xử khi phải đứng giữa như thế này. Ái ngại nhìn về phía Yunho, anh chỉ mỉm cười hiền lành và cam chịu.





“Su , Yunho giờ… với hyung. Nói chung Yunho ở đây để chào em ấy mà.” Tôi nói chầm chậm, cẩn thận lựa chọn từ ngữ để không khiến con vịt bé nhỏ của tôi nhảy dựng lên. Có quá nhiều chuyện đã xảy ra khi em không ở cạnh hyung, Junsu ah.





Yoochun sau khi xách hành lý lên phòng liền quay lại đứng cạnh Su, cùng nhìn Yunho với ánh mắt dò hỏi. Hai cái đứa này, có cần đồng lòng chống lại người yêu của hyung thế không? Tôi cảm thấy vừa bất mãn , vừa cảm động đến khóc lên được. Sau rồi chỉ có thể nói “Mau vào nhà ngồi đi, hyung đi pha trà”.






Vừa pha trà, tôi vừa nhớ lại lúc Yunho và Junsu mới gặp nhau ngày đầu tiên. Lúc đó Yunho và tôi mới chỉ thầm có tình cảm với nhau chứ chưa ai ngỏ lời. Junsu lúc đó đã không thích Yunho lắm. Có lẽ bởi thằng nhóc luôn cảm thấy không an toàn , Junsu luôn sợ Yunho sẽ cướp tôi đi khỏi nó một ngày nào đó. Thằng nhóc ngốc đó không nghĩ rằng dù tôi có yêu Yunho, Kim Junsu vẫn luôn có một chỗ đứng không thay đổi trong lòng người hyung này.





“Jaejoong hyung, sao người này lại ở đây?” Junsu lại nhấm nhẳng hỏi lại lần nữa khi tôi bưng khay trà ra. Tôi thờ dài ngồi xuống cạnh anh rồi nói “Junsu ah, Yunho hyung ở đây hôm nay là đến đón em trở về đó mà.”





“Em không cần anh ta đón” Junsu nhanh chóng gắt lên như thế khiên tôi bất giác muốn bật cười. Junsu của tôi đến bao giờ mới lớn đây, định mãi mãi là một đứa con nít sao…





“Junsu, hai hyung đã quay lại với nhau rồi” Yunho lên tiếng, ánh mắt nhìn thẳng vào Junsu. Nhìn điệu bộ của Yoochun lúc này mới thật đáng giá, ánh mắt âu yếm nhìn Junsu nhưng tay thì có vẻ đang cố giữ một Kim Junsu nóng nảy khỏi nhảy dựng lên khỏi ghế mà xông vào Yunho như một ngọn núi lửa phun trào. Junsu nhìn qua tôi chờ đợi một câu khẳng định. Tôi nhìn vào mắt nó, nhận thấy sự lo lẳng, hoang mang. Chắc Junsu của tôi sợ rằng tôi lại lựa chọn sai lầm rồi. Tôi không thể nói gì với nó lúc này, chỉ mỉm cười rồi nhẹ gật đầu.




Tôi nhận ra ánh mặt Junsu ngạc nhiên nhìn nụ cười mỉm của tôi, sau thì nó quay qua gườm gườm nhìn Yunho, ánh mắt đó mà có thể giết người thì Yunho giờ chắc đã bốc hơi luôn rồi.





Mãi thì ngọn núi lửa mới có vẻ xìu xuống. “Em biết thể nào cũng có ngày này mà… em đã mơ hồ nhận ra như thể. Chỉ không ngờ là lại đúng lúc em đi vắng, không thể ngăn cản gì được” Junsu bực bội nói, tay với lấy tách trà. Đến lúc này tôi mới có thể thở phào nhẹ nhóm.




Tôi biết Junsu cuối cùng cũng chỉ có thể cáu gắt như thế thôi. Bởi nó biết khi tôi đã quyết định như thế thì chẳng ai có thể cản được nữa rồi, và nó tôn trọng quyết định ấy. Giá mà tôi vẫn còn đang lưỡng lự thì chắc nó sẽ nhanh chóng đá Yunho ra khỏi nhà rồi tìm cách tẩy não cho tôi quên phắt anh đi ấy chứ. Chỉ vì bây giờ nó biết tôi đã quyết định.




“Hyung ah~, em đói, chỉ có trà không thôi sao?” Junsu giở giọng mè nheo cắt đứt dòng suy nghĩ của tôi. Tôi cười cười nói nhà giờ chỉ còn trà, hay em lóc tạm hyung ra ăn đỡ đi. Nó nhăn mặt nói da thịt hyung dạo này dày quá, không tốt cho răng của Yoochunie nhà nó. Đúng là trọng sắc khinh hyung mà.





Thiệt tình ~



T.B.C

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2009

[Song] Don't say goodbye - DBSK

[Song] Don't say goodbye - DBSK












Từ khi em từ chối nhìn vào mắt anh, anh đã không còn có thể hiểu được những cảm xúc của em nữa.
Giống như một đứa trẻ lạc lối, anh đành chờ đợi.
Thật ra, anh biết những điều em định nói
Nhưng anh có thể cảm nhận được đó không phải là tất cả điều trái tim em mong muốn, những giọt nước mắt của em đã nói với anh như thế.
Xin đừng nói lời tạm biệt
Anh có thể nghe trái tim em nói với anh rằng xin đừng buông tay
Trái tim em cũng nói rằng em vẫn còn cần anh
Em không thể trốn tránh , không thể nói dối trái tim mình.
Anh sẽ không nghe theo lời nói dối của em rằng em muốn chúng ta ly biệt
Hãy nhìn vào mắt anh và nói
Đó.. đó không phải là sự thật.
Xin đừng nói lời tạm biệt
Anh có thể nghe trai tim em nói với anh rằng đừng buông tay
Anh có thể nghe thấy trái tim em lên tiếng
Cho dù cả thể giới này quay lưng lại với chúng ta, cho dù tình yêu này thật là đau đớn
Em vẫn mãi là tình yêu, là tâm hồn anh.
Xin đừng nói lời tạm biệt, xin đừng rời bỏ anh lúc này
Lời hứa của chúng ta là tất cả đối với anh
Xin đừng nói lời tạm biệt khi mà em là tất cả đối lời anh.
Mỗi ngày của anh luôn hướng về em
Giống như biển khơi không bao giờ khô cạn, anh luôn yêu em.
Em vẫn mãi là tình yêu, là tâm hồn anh.
Xin đừng nói lời tạm biệt, đối với anh em là duy nhất
Nếu như không có gì xảy đến, nếu ngày hôm nay trôi qua
Xin đừng để chúng ta phải chia lìa, và chúng ta sẽ vượt qua sóng gió.
Bởi vì em là tất cả đối với anh
Bởi vì em là tất cả đối với anh











Translated by Spi

Thứ Hai, 3 tháng 8, 2009

[Song] Cassiopeia's song


ONLY 5 FOREVER 5- CASSIOPEIA'S SONG








Giving you all my time, letting you decide baby
Giving you all my love, letting you take care of it baby
From the moment I fell in love with you, I made my decision
No matter how hard this road is, I'll stay by your side
The stars told me, my duty is to watch over you
Not letting you grieve, only giving you happiness; I will take care of you
You let me understand what true love is
I'll trade all my treasures for your love
Only 5, Forever 5
Nothing can replace you
As long as you are here, we'll never be lonely
Only 5, Forever 5
We'll never be separated
Nothing can stop our love for you
Giving you all my time, letting you decide baby
Giving you all my love, letting you take care of it baby
From the moment I fell in love with you, I made my decision
No matter how hard this road is, I'll stay by your side
The stars told me, my duty is to watch over you
Not letting you grieve, only giving you happiness; I will take care of you
You let me understand what true love is
I'll trade all my treasures for your love
Only 5, Forever 5
Nothing can replace you
As long as you are here, we'll never be lonely
Only 5, Forever 5
We'll never be separated
Nothing can stop our love for you
Please don't forget
The stars here
The meaning of red
We're always watching over you my love~
Only 5, Forever 5
Nothing can replace you
As long as you are here, we'll never be lonely
Only 5, Forever 5
We'll never be separated
Nothing can stop our love for you
Please don't forget that here
Cassiopeia exists too





Em mãi mãi tin tưởng, mãi mãi dõi theo các anh. Cầu mong các anh hạnh phúc. Only five, forever five.

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2009

[Tôi] Always keep the faith

[Tôi] Always keep the faith







Lo sợ.





Em chưa bao giờ lo sợ như lúc này. Em đã luôn mong mỏi đó chỉ là một tin đồn.





Rồi em phải đối diện với một sự thật rằng đó không phải là tin đồn. Em không quan tâm đến vụ kiện bởi vì chỉ cần đó là điều các anh muốn, em luôn tin tưởng và ủng hộ.





Nếu cả năm người đều đi kiện… em sẽ không lo sợ như ngày hôm nay. Tại sao chỉ có ba người, tại sao Yunho và Changmin im lặng? Em chưa bao giờ nghĩ rằng các anh sẽ chia rẽ… chưa bao giờ dám tin vào điều đó. Yunho ah, anh làm ơn hãy nói một điều gì đó được không? Em sắp không chịu nổi nữa rồi. Tại sao anh không ở bên cạch ba người kia trong chuyện này? Tại sao lại chỉ có ba người kia mà thôi?







Giá mà có thể được nghe anh nói một điều gì đó. Yunho ah, chỉ cần anh nói một điều gì đó thôi, nhất định em sẽ tin. Em chưa bao giờ mất đi lòng tin vào anh và DBSK. Và đối với em, DBSK luôn luôn phải có đủ năm người.








Em biết trong em vẫn còn những lo lắng đến nghẹn lời, nhưng đến giờ phút này , lòng tin của em vẫn dành cho các anh toàn vẹn. Em tin các anh sẽ không để Cass đau lòng đâu. Phải không? Em cũng tin DBSK dù chuyện gì xảy ra vẫn mãi mãi là DBSK với năm thành viên: Xiah Junsu – Micky Yoochun – Hero Jaejoong – Max Changmin – Uknow Yunho.








Và với niềm tin ấy, trái tim em mãi mãi hướng theo các anh. Cầu mong các anh bình yên vượt qua sóng gió…





We always here beside you… forever and ever…