Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

[Song] Oklahoma

Oklahoma
Singer: Billy Gilman








Suitcase packed with all his things
Car pulls up, the doorbell rings
He don't want to go, he thought he'd found his home
But with circumstances he can't change
Waves goodbye as they pull away
From the life he's known, for the last seven months or so


She said, "We found the man who looks like you
Who cried and said he never knew
About the boy in pictures that we showed him
A rambler in his younger days, he knew he made a few mistakes
But he swore he would have been there, had he known it
Son, we think we found your dad in Oklahoma"


A million thoughts raced through his mind
What's his name? What's he like?
And will he be anything like the man in his dreams
She could see the questions in his eyes
Whispered, "Don't be scared my child
I will let you know, what we know


About the man we found, he looks like you
Who cried and said he never knew
About the boy in pictures that we showed him
A rambler in his younger days, he knew he'd made a few mistakes
But he swore he would have been there, had he known it
You always said that this was something that you wanted
Son, it's time to meet your dad in Oklahoma"


One last turn, he held his breath
'Til they reached the fifth house on the left
And all at once the tears came rolling in
And as they pulled into the drive
A man was waiting there outside
Who wiped the worry from his eyes
Smiled and took his hand


And he said, "I'm the man who looks like you
Who cried because I never knew
About that boy in pictures that they showed me
A rambler in my younger days, I knew I made a few mistakes
But I swear I would have been there, had I known it
Never again will you ever be alone
Son, welcome to your home in Oklahoma"




Đã lâu rồi mới khóc khi nghe một bài hát...
Cầu chúc những đứa trẻ trên thế giới này đều có một gia đình để trở về...

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

[Oneshot] Kể thì kể

Kể thì kể!





Disclaimer: Họ không thuộc về tôi.
Pairing: Yunjae
Rating: PG 13
Category: Oneshot
Summary:

Mỗi lần tớ nói một bí mật xong phải hôn tớ cơ.

Vì sao á? Vì tớ thích.













Happy Birthday to You
Happy Birthday to You
Happy Birthday my Joongie~
Happy Birthday to You






Này, sao lại nhìn tớ như thế? Có hát to lên không thì bảo, sinh nhật người ta mà để người ta hát một mình, kẻ khác biết được chẳng phải sẽ bảo tớ mắc bệnh thích tự thỏa mãn sao. Bệnh ấy là bệnh gì á? Lên Google mà search, đừng có nhảy vào họng tớ thế. Nào hát to lên…





Happy Birthday dear lover
Happy Birthday to You…







Giờ im lặng để tớ ước. Ước gì á? Này, mấy năm trước tớ ngây thơ nên bị cậu dụ nhưng năm nay thì đừng có hòng. Rõ ràng nếu nói ra điều ước thì nó sẽ không linh nghiệm mà, thảo nào mà tớ mua xổ số mãi không trúng, tại cậu mà tớ không có tiền mua Limousine đấy. Gì, đi xe của cậu thì có gì vui chứ, tớ muốn Limousine của riêng tớ cơ. Năm nay tớ sẽ ước appa mua cho tớ một cái xe, đỡ phải ngày ngày đi mua xổ số.
Nhìn gì, mặt tớ đẹp cũng không nên nhìn chằm chằm thế, mắt sắp rớt ra rồi kìa. A, quên, phải thổi nến nữa chứ.





Phù~





Xong rồi, ăn bánh thôi. Gì cơ? Tớ có hứa với cậu cái gì đâu. Sao tớ hứa mà tớ lại không nhớ nhỉ. Thôi, không nhớ thì cho qua luôn nhé. Nhưng cái bánh nó đang thèm muốn được tớ ăn. Ơ, cậu mang nó đi đâu thế, tủ lạnh chật rồi mà. Tủ lạnh tầng một cũng chật mà tầng hai cũng chật.

Đừng nhìn tớ nữa, tủ lạnh tầng ba hình như còn chỗ đó.

Tớ không có bệnh, mỗi tầng một tủ lạnh thì có gì xấu, đang ở tầng nào, thích ăn gì đều có thể lấy. Cậu yên tâm, tớ sủng hạnh bọn chúng như nhau, không có thiên vị cái nào hết á. Hết hạn sử dụng á? Thì đem quyên góp. Ôi, tớ nói đùa, đừng cốc đầu tớ, có cái nào kịp tồn tại đến hết hạn sử dụng đâu. Gần hết là tớ gọi Changmin đến chơi một ngày là xong ngay ấy mà.






Mà tớ đã hứa gì với cậu thế? Hoàn thành xong có thể cho tớ ăn bánh phải không? Nhưng tụi mình còn nhỏ, không thể làm chuyện ấy được đâu… Ủa, không phải sao? À, ra cái đó là cậu hứa với tớ. Vậy là sinh nhật cậu tụi mình có thể làm hả? Ôi, mặt cậu đỏ dễ thương quá. Gì? Rồi, không nói lung tung nữa… Mà tớ với cậu quen nhau từ bé đến giờ, tớ làm gì có giấu cậu cái gì đâu. Không, tớ có nói chuyện gì với Yoochun đâu. Mà sao cậu nghe được, đó là cuộc mật đàm của tụi tớ mà… Ơ… hơ hơ.


Được rồi, đừng giận mà, kể thì kể! Mà cậu muốn nghe bí mật của tớ làm gì thế. Mỗi lần tớ nói một bí mật xong phải hôn tớ cơ. Vì sao á? Vì tớ thích. Cậu muốn nghe bí mật từ lúc nào? Từ lúc tớ đi mẫu giáo nhé. Tớ không nhớ thì tớ có thể nghĩ ra mà.

Ôi, nói đùa thôi. Được rồi, tớ hứa tớ sẽ không bịa ra bí mật nào hết. Thật quá đáng. Bí mật từ lúc gặp cậu ấy hả. Cũng được, nhưng tớ chả nhớ hết được đâu. Hừ, tớ không nhớ thì nó cũng thành bí mật chết rồi, cậu còn oán hận cái gì. Còn nói nữa là tớ không thèm kể cái gì cho cậu nghe nữa ấy. Im lặng.










Trăng sáng quá.











Được rồi, được rồi. Năm lớp ba, khi tụi mình cùng nuôi một con chó, nhớ không? Uhm, con Un ấy. Khi nó chết, tớ với cậu đã cùng chôn nó. Rồi tớ nghe Junsu bảo chó chết rồi, chôn một ngày mà đào lên biết đâu nó sống lại. Thế là tớ đào… Tại tớ muốn làm cậu bất ngờ mà. Ai biết đâu…Yun, tớ nhớ con Un. Hức hức…


Đừng hôn nữa, đã kể xong đâu. Bí mật là tớ đã đào mãi mà chả thấy con Un đâu cả. Có phải nó đã sống dậy rồi tự đào mộ lên không. Đào nhầm chỗ ư? Thì tính là mười bước phía bên trái cái cây mà. Bên phải á… Vậy là con Un không phải đã sống lại hả…?









Cậu hôn chẳng có nghệ thuật gì hết. Người ta lấy khẩu cung còn có nghệ thuật hơn cậu. Thì nghệ thuật lấy khẩu cung. Chứ chả lẽ lại là nghệ thuật hôn phạm nhân.









Lúc học cấp hai, có nhiều đứa con gái đã đưa thư tỏ tình nhờ tớ gửi cho cậu… Không, tớ không đọc. Ai thèm đọc mấy thứ sến súa sặc mùi nước hoa rẻ tiền ấy chứ. Tớ đã trịnh trọng giao cho con Milu nhà cậu. Không biết nó đã giao cho cậu chưa. Hả? Thì bỏ vào mồm nó bảo nó đưa cho cậu.


Nó bị táo bón là do nó tham ăn, thư tình của chủ cũng ăn, liên quan gì đến tớ.







Này, đừng vì trả thù giúp con Milu mà cắn tớ thế. Tớ bảo con Sushi nhà tớ cắn lại cậu bây giờ.








Có một lần tớ qua nhà cậu chơi, cậu ở dưới nhà làm gì tớ không biết. Còn di động thì quăng trên phòng. Ai biết cậu lấy nước cho tớ hay sai người làm lấy nước cho tớ. Lằng nhằng, để tớ kể tiếp nào. Điện thoại của cậu đổ chuông , tớ nghe có giọng nữ gọi cậu Yun ah, rất thân mật. Thế là tớ đã giả giọng nữ để trả lời. Không, tớ có nói gì đâu. Chỉ bảo Yun mới từ giường vào toa-let để mặc quần áo nên chắc là chưa nghe được điện thoại ngay đâu. Bảo cô ta chút gọi lại.


Ai biết đó là chị họ cậu chứ. Đáng ghét. Chị ấy cười đểu cậu liên quan gì đến tớ.







Nhẹ thôi, cậu định cho tớ không ăn được gì để chiếm cái bánh của tớ đấy hả. Đừng hòng.







Hồi đó có lần tớ bị một thằng biến thái trong trường tỏ tình. Hả? Thì nó bảo nó thích tớ, muốn abc xyz với tớ. Này, đừng nóng, cậu định đi giết người đấy à. Ngồi xuống nào, tớ không muốn đêm sinh nhật đi bảo lãnh cho cậu ở đồn đâu. Tớ có thỏa hiệp gì với nó đâu. Tớ quại cho nó một quả rồi bỏ đi đầy anh dũng. Ha ha, cậu thấy Jaejoong của cậu có giỏi không nào? Nhưng tớ sợ kể với cậu thì tớ thành hòn vọng phu mất. Thì đợi cậu được ra khỏi tù chứ sao nữa. Được rồi, tớ hứa sẽ không giấu diếm cậu mấy chuyện này nữa.


Nhưng tớ tự giải quyết được mà, người ta cũng là đàn ông con trai…






Tớ đồng ý nằm dưới là vì tớ thương cậu chịu đau thôi, cậu có thích đổi vị trí không hả?!? Hôn mà cũng ồn ào…







Có lần tớ đã mang một con mèo hoang về nhà. Thì giấu trong phòng chứ đâu. Sao cậu biết tớ để nó trong tủ. Cậu biết mà làm như không biết, đáng ghét. Nhưng rồi nó biến mất tiêu luôn… Tớ tìm mãi cũng không thấy nó đâu cả. Cậu đem nó đi à? Đi đâu? Nhưng chị ấy có chăm sóc con mèo tử tế không? Sao giấu tớ… Thì tớ biết là không được nuôi nhưng nó tội nghiệp lắm. Tại tớ biết cậu khó chịu… Được, khi nào dẫn tớ đi thăm nó nhé.


Cái này không tính là bí mật, khỏi hôn đi.






Đã bảo là khỏi phải hôn mà…







Năm tớ mười sáu tuổi, có lần appa cãi nhau với umma. Chán lắm. Tớ đã đi bộ đến nhà cậu đấy. Mấy giờ á? Hình như là một giờ sáng. Tớ cứ đứng mãi ở cửa nhà cậu. Đèn phòng cậu tắt rồi nên tớ cũng chẳng gọi cậu nữa. Đứng đến ba giờ hơn thì tớ về. Cậu cả ngày học rồi làm công tác Đoàn ở trường, tớ biết cậu mệt. Uhm, tớ hứa sau này sẽ gọi cậu. Mà nhỡ gọi cậu không nghe máy thì sao? Nhớ đó, không nghe thì đừng có trách tớ.


Ôm tớ một cái nào, nhớ đến hôm ấy tớ vẫn còn thấy lạnh.







Thực ra hôn cậu rất thích, ấm.







Thực ra tớ hay kể cho cậu nghe những giấc mơ toàn bánh kẹo ấy. Vậy mà có lần trong giấc mơ của tớ, cậu đã ăn hết cả bánh kẹo rồi đứng dậy bỏ đi mất . Tớ tức quá, định đuổi theo bảo cậu trả lại bánh kẹo đây, nhưng mãi cậu cũng chẳng quay trở lại, hại tớ đuổi theo mãi. Đến nỗi lúc tỉnh dậy mắt vẫn con ướt. Thì tại tớ sợ kể cậu lại mắng nên mới không kể. Được rồi, sau này có mơ thấy cậu ăn thịt chuột cũng sẽ kể cậu nghe. Đừng cốc đầu tớ!


Mà sau này trong giấc mơ cậu cũng không được quay lưng lại với tớ đâu đấy.






Môi tớ sắp sưng vù lên rồi, ngừng hôn được chưa?







Này, đừng làm mặt nghiêm túc thế. Mất vui. Cậu thích nghe tớ kể chuyện vui không? Bí mật này nói ra cấm cậu cốc đầu tớ, cấm cậu hạch sách lung tung. Chỉ được nghe và cam chịu thôi. Nghe không? Hứa đi đã. Thực ra thì mỗi khi cậu tắm, ngủ hay không chú ý tớ đều có chụp ảnh của cậu, giờ đã sưu tập được đến album thứ năm rồi ấy. Sẽ có ngày tớ mở một triển lãm lấy tên Yun Yun. Này, cậu đi đâu đấy? Đừng tìm, tớ cất trong tủ sắt với năm lớp mật mã rồi. Sẽ có ngày cho cậu xem mà, đừng nóng.


Tớ đùa thôi. Triển lãm cũng sẽ chỉ mình tớ xem thôi, tớ không chia sẻ Yunho với ai đâu.







Hay tụi mình đừng hôn nữa, làm cái khác vui hơn đi!







Cái lần cậu đi sang Pháp để giao lưu ấy, tớ đã rất nhớ cậu. Nhưng vì sợ cậu cười nên tớ mới không nói ra thôi. Này, cậu cười cái gì đấy. Khỉ thật! Không nói chuyện với cậu nữa. Tớ nghĩ mãi mới dám nói với cậu, vậy mà cậu dám cười tớ. Về nhà đi! Cái gì, cậu biết á. Làm sao cậu biết được? Cậu là con giun trong bụng tớ à?


Nhưng cậu cũng nhớ tớ đúng không? Đồ sĩ diện hão~







Người cậu ấm thế. Ôm tớ thế này, đừng bỏ ra được không?







Thực ra thì có nhiều chuyện tớ cũng chẳng nhớ rõ nữa. Có những điều tớ còn chưa kịp nói với cậu thì đã quên mất. Có lẽ đối với cậu đó là bí mật, nhưng không phải vì tớ muốn giữ bí mật với cậu… chỉ là… Này, sao dám nói tớ óc quả nho hả?!? Tớ quên một chút thì sao? Người ta bận bịu nhiều thứ cũng phải có lúc quên này quên kia chứ. Bận gì á?

Thì bận nghĩ xem cậu đang ở đâu? Đang làm gì? Có vui không? Có nhớ tớ không? Nhiều thứ phải nghĩ lắm ấy!



Này, đừng ôm chặt thế, tớ thở không được. Mà cậu có bí mật gì cũng nên thành thật khai đi. Được rồi, hứa nhé. Đến sinh nhật cậu mà cậu không giữ lời thì đừng có nhìn mặt tớ nữa.



Ôi… bánh kem. Cuối cùng cũng đến được với cưng. Này, nhìn gì, ăn đi. Yun! Há miệng to ra nào. A A A…








Bánh ngon thế. À, có một chuyện quên không nói với cậu. Gì? Là tớ chợt nhớ ra thôi mà. Thực ra thì cái lần tớ với cậu hôn nhau sau khi cậu tỏ tình với tớ ấy. Lần ấy không phải nụ hôn đầu của tớ đâu. Này, đừng giận, từ từ, nghe tớ nói nào.

Có một lần cậu ngủ quên trong phòng tớ, tớ đã lén hôn cậu đấy. Mà cậu ngủ say quá nên tớ hôn mãi mà cậu chẳng thức dậy gì cả. Rốt cuộc cậu không phải người đẹp ngủ trong rừng, chỉ là con gấu ngố ngủ trong rừng thôi. Ha ha…







Ôi… tớ xin lỗi. Ba mẹ tớ không có nhà cậu cũng không được làm càn. Yun à, tớ tưởng cậu bảo đến sinh nhật cậu tụi mình mới làm mà….







Yun ah~~~!!!





d25.gifEND d25.gif