Thứ Năm, 16 tháng 8, 2012

我很忙 ~ 汉子很难 ~!!!


1.
我的生日是十二月十五号。上午我跟我妈妈一起去超市买东西。我要买蛋糕和水果让准备举行一个生日晚会。中午我们来饭馆吃午饭。我妈妈送我一件衣服。它的颜色很好看。我很高兴。每年我都跟我的家人和我的朋友过。今年我的好朋友去外国学习,所以我跟我的家人过。
晚会上,我们唱歌,吃蛋糕,喝啤酒。我的好朋友给我寄的礼物很漂亮。我的家人对我说“祝你生日快乐!”我很愉快。

2.
妈妈:
好久没有给你写信了,你身体好吗?
我很好。我的大学很漂亮。现在,我只有四门课:听力课,文化课,口语课和阅读课。我的老师是好的老师。他们常常回答我的问题。每天我常去图书馆看书、复习课文、预习生词和做练习。夏天我回家。
祝你身体健康!

3.
田芳是我的老朋友。他是中国留学生。现在他回中国工作。他很帅。他学习很努力。他是我的同学。每天他常常去图书馆看书。他觉得图书馆很安静。他说“我来越南以前就对越南画儿特别感兴趣”。所以我跟他去画儿的展览看看。他很愉快。现在有时候我很想他。我非常要去中国看看他。


4.
我的学校是FPT大学。FPT大学在第十二。我的学校不太高,只有五层楼。学校里边有图书馆,食堂和教室。图书馆没有多书但是很安静。我很喜欢在那儿做练习。学校右边有一个银行。有时候我去那儿换钱。学校后边有操场。FPT大学的学生在那儿操练武术。学校左边有饭馆。我很少去那儿吃饭。


 Tập viết 4 bài... rốt cuộc ra đề số 5 TT^TT 

[Song] Lika a song - Diêu Tư Đình







I can't forget you when you're gone
You're like a song that goes around in my head
And how I regret, it's been so long
Oh, what went wrong? Could it be something I said?

Time, make it go faster or just rewind
To back when I'm wrapped in your arms

All afternoon long it's with me the same song
You left a light on inside me, my love
I can remember the way that it felt to be
Holding on to you

I can't forget you when you're gone
You're like a song that goes around in my head
And how I regret, it's been so long
Oh what went wrong? Could it be something I said?

Time, make it go faster or just decide
To come back to my happy heart

Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

[Tôi]Niềm vui và nổi buồn

Đôi khi niềm vui và nỗi buồn sẽ cùng song hành trong cùng một thời điểm. Vì sao tôi buồn ư?

Hôm nay tôi mệt mỏi trong người này, dự định không xuôi chèo mát mái này và tôi bị giựt cái dây chuyền này. Những chuyện này có đang để buồn không khi mà nó dồn hết vào một ngày hôm nay như thế này?

Đã buồn thế sao lại còn vui?

Ờ thì vui vì sợi dây chuyền chỉ đứt có một nửa thôi. Nửa còn lại bao gồm cả cái mặt dây chuyền do tôi phanh xe và ghìm lại nên đã không ra đi cùng mấy thằng giựt đồ. Niềm vui nhỏ bé thôi, vui trên nỗi đau buồn của kẻ khác.

Và vui vì lâu lâu mới lại được sống trong không khí tập thế đoàn kết như thế này :)

Quả nhiên niềm vui và nỗi buồn thường chẳng đi riêng...