Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

[Tôi] Cho đến khi bình minh đến...






Cho đến khi bình minh đến...

Tôi sẽ cô đơn trong bóng đêm, tìm cho mình những ý nghĩa của cuộc sống này.

Tôi sẽ tìm kiếm những điều tưởng chừng như vô vọng...

Tôi sẽ vẫy vùng để thoạt khỏi nỗi sợ hãi mơ hồ của bản thân...



Cho đến khi bình minh đến...

Ai cũng chìm trong bóng tối. Liệu có ai giống tôi cô đơn?

Liệu tôi có chờ đợi được cho đến bình minh, khi đêm tối khiến tôi mệt mỏi...



Cho đến khi bình minh đến...

Tôi chờ đợi ánh sáng ban mai tràn ngập trong thế giới âm u của mình...

Chờ đợi những hi vọng ùa đến và vụt sáng ...

Chờ đợi một cái nắm tay, một cái ôm... và một câu "buổi sáng vui vẻ"...



Và vì một hi vọng chưa khi nào biến mất...

Tôi sẽ tiếp tục chờ... cho đến khi bình minh đến...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét