Thăng...
Khi ta vui, khi ta mỉm cười đón nhận hạnh phúc...
Khi ta cảm thấy mình có được những điều mình mong muốn...
Khi hi vọng tràn đầy ...
Trầm...
Khi ta cô đơn trên con đường dài...
Khi ta nhìn cơn mưa bay bay đầy bất lực...
Khi nỗi sợ hãi đánh chìm mọi cố gắng...
Sẽ chẳng có bản nhạc nào luôn chỉ có những nốt vút cao... cũng chẳng có cuộc đời nào tràn đầy niềm vui thú.
Nhưng nếu không có nỗi buồn, sao ta có thể cảm nhận niềm vui một cách trọn vẹn đây...?
Niềm vui đến sau nỗi buồn có lẽ sẽ hạnh phúc hơn là khi ta ở trên thiên đàng rồi bị đạp xuống đất.
Trả lờiXóass nhờ.
^^ Đúng nhóc ạ...
Trả lờiXóaNhưng ss thà sống bình bình đạm đạm còn hơn lúc lên thiên đường lúc vào địa ngục...
... Haiz... trời vốn chẳng chiều lòng người ~