Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

[Tôi] Mất

Mất
Con người ta là những sinh vật tham lam bậc nhất...
Nhưng tôi vốn luôn tin rằng giữa con người và con người luôn có một giới hạn nhất định để lòng tin có thể tồn tại.
Ra là tôi đã lầm...
Lầm thật rồi...
Tôi là một đứa ngốc ngây thơ tin rằng có thể tin tưởng và tồn tại với lòng tin đó. Nhưng những gì tôi nhận lại được là một bài học về sự nghi ngờ, dối trá ẩn nấp sâu trong mỗi con người.
Nó là thứ độc dược, là con quỷ dẫn lỗi đưa đường con người vào tội lỗi.
Và tôi ngây thơ tin rằng mình chẳng bao giờ bị nó tấn công hay trở thành nạn nhân của nó.
Ngu ngốc.
Mệt mỏi.
Tôi còn có thể tin ai nữa đây?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét