Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2009

[Tôi] Mèo

[Tôi] Mèo























Con Chun đã ở lại Thú y được một đêm rồi. Đáng lẽ giờ này nó phải ở nhà chơi vẩn vơ, hay rình mấy con thạch sùng chạy loăng quăng trên tường chứ không phải bị nhốt một chỗ với cái vòng cổ rườm rà.


Có lẽ tất cả là lỗi của mình thật. Đáng lẽ từ đầu mình không đem nó đi mổ thì nó đâu có ra nông nỗi này. Nó sẽ gừ gừ một chút, nhưng sẽ ở nhà với mình, cắn mình chứ không bị đau như thế.


Nó nằm trong lồng nhìn mình, không oán trách, ngốc lắm …


Chỉ vuốt ve mấy cái đã mãn nguyện sao? Tao rất muốn đem mày về nhà mà, thật đấy. Nhưng mày phải khỏi đã, nhất định sẽ đem mày về. Có tốn kém thế nào cũng sẽ chữa khỏi bệnh cho mày rồi đem mày về. Dù có chuyện gì tao cũng không bỏ mày đâu, mẹ tao bỏ thì tao sẽ kiếm cách lo cho mày. Chỉ cần mày khỏi bệnh là được.



Lúc nào nó cũng giương đôi mắt ngốc nghếch ấy nhìn mình như thế … kêu những tiếng “ngao ngao” nhỏ. Mình biết nó nhớ nhà lắm, muốn về nhà, nằm lên tấm thảm trải trước phòng tắm của mẹ. Mình biết ở đó nó không ăn uống được gì, chỉ nằm buồn bã, mình cũng biết ngày nào nó cũng bị đem ra cái bàn phía ngoài tiêm đến nỗi bây giờ cứ tiêm là sợ và mình cũng biết nó đau lắm…đau lắm.



Chun ah~, tao xin lỗi mà. Là lỗi của tao hết. Nhưng thế nào tao cũng sẽ lo cho mày. Vì thế đừng có bị gì nhé.


Nhớ mày nhiều lắm.

1 nhận xét:

  1. Có lẽ lỗi tại tôi bà àh...tôi vô trách nhiệm quá. XL vì tất cả.



    Mau khỏe nhé Chunie...

    Trả lờiXóa