Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

[Long Fic] After the rain

[Long Fic] .:After the rain:.


Author: Spi
Disclaimer: Hem gì thuộc về Spi ngoại trừ Spi
Pairing: Yunjae, Yoosu
Rating: 13+
Status: Long fic






Tiếng máy tính lách cách trên bàn phím không ngừng . Đã 2 giờ sáng. Đèn đương bên ngoài căn nhà vẫn sáng nhưng thứ ánh sáng ấy không soi rõ được căn phòng và kẻ đang làm việc thâu đêm ấy.



Bản thảo vẫn chưa xong mà ngày nộp đã đến gần. Jae dựa lưng vào chiếc ghế, khẽ vươn vai một cách mỏi mệt. Khuôn mặt tuy không được chiếu sáng nhưng những nét khả ái vẫn rõ ràng . Mái tóc đen hơi rối khiến cho làn da trắng càng trắng hơn. Đôi mắt đẹp nhưng hơi thâm quầng bởi thức khuya khiến cặp mắt càng sâu hun hút.



3 giờ sáng, mệt mỏi, không thể cố gắng thêm nữa.



Cậu không có ý tưởng gì mới cho đề tài tổng biên tập giao cho cậu đầu tuần. Đã quen với việc viết phóng sự thời sự, chưa bao giờ cậu bị giao cho làm phóng viên ảnh và viết về ngôi sao. Mệt mỏi. Jung Yunho, ngôi sao ca nhạc nổi tiếng mà đi đâu cũng nghe các cô gái nhắc đến đầy ngưỡng mộ.



Vốn không liên quan đến cậu nếu cô phóng viên chuyên viết về đề tài này không nghỉ ốm.



Cậu chưa bao giờ có hứng thú tìm hiểu về giới nghệ sĩ. Cái thế giới qua lời kể của các đồng nghiệp bạn thì đầy cám dỗ, thị phi, nói chung là chẳng tốt đẹp gì.



Mà giờ thì cái tên Jung Yunho lại đang là cái tên nổi tiếng nhất. Cậu đã từng gặp anh ta vài lần tại các buổi họp báo mà chị Lee dẫn câu theo. Ấn tượng nhất của cậu về anh ta có lẽ là cái cách trả lời mạch lạc, rõ ràng và hoàn toàn không có chỗ để bắt lỗi .



“ Cái đó mới là lợi hại đó , Jae.” Chị Lee vừa thì thầm, vừa chăm chú ghi vào cuốn sổ nhỏ những điều anh ta nói.



Vậy mà mai cậu phải đến chụp hình, phỏng vấn anh ta. Vẫn chưa nghĩ ra được những câu hỏi có thể thực sự làm khó anh ta. Nhưng cái ham muốn khiến con người tài năng hoàn hảo đó bị bắt bí làm cậu không ngừng suy nghĩ.



Suy nghĩ đến mệt nhoài, cậu thiếp đi lúc nào không biết….

Ngày mai sẽ là một ngày dài


~o0o~

“ Xin hỏi, đã bao giờ anh nghĩ mình đã đạt được tới đỉnh cao trong sự nghiệp chưa ạ?”

Câu hỏi của cậu vang lên trong căn phòng khiến mọi người ngoái lại nhìn. Anh sẽ trả lời sao đây Jung Yunho,giả khiêm tốn nhận rằng mình chưa bằng ai, hay tự cao với những thành công đã đạt được?

“ Tôi luôn suy nghĩ rằng, khi đạt được tới đỉnh của sự nghiệp, tôi sẽ từ giã sân khấu, trở về với cuộc sống đời thường. Nhưng đối với tôi bây giờ, niềm đam mê sân khấu vẫn còn rất cháy bỏng, nó chưa cho phép tôi lười biếng nghỉ ngơi…vậy nên tôi nghĩ thời khắc rời sân khấu của tôi sẽ đến, tuy nhiên, không phải là lúc này…. Cảm ơn”


Câu trả lời thông minh của anh ta khiến cậu bật cười, tiếng vỗ tay vang lên . Cảm giác không thể đánh bại được anh nhỉ. Tự hỏi bản thân có câu nào anh không thể trả lời không? Một vài câu hỏi về đời sống riêng tư được nêu ra, những câu hỏi tầm thương. Anh ta nói dối hay nói thật, các người có thể biết được sao??? Những câu trả lời trôi chảy ấy, liệu ai sẽ là người đi kiểm chứng chứ. Hay sẽ chỉ được đem in lên các trang báo như một thứ công cụ câu khách , dùng để thỏa mãn óc tò mò của độc giả.


Buổi phỏng vấn sắp kết thúc, mọi người đang ra sức đặt câu hỏi. Cậu đã hết hứng thú và muốn ra về. Đó là cái khác nhau giữa thời sự và giải trí. Cậu nhớ chị Lee đã từng nói


“ Người ta bỏ tiền mua báo tin tức để xem tin tức, họ cần tin chính xác, kịp thời, vậy là đủ. Còn tin trong giới showbiz này, đòi hỏi phải hot, phải là những tin giật gân. Cũ cũng được, nhưng nếu là tin chưa ai biết thì họ vẫn muốn coi. Ai mà không muốn đời tư của mình được tôn trọng, nhưng đối với nhà báo như chị, đời tư của sao lại là mỏ vàng. Tìm được những thông tin về quan hệ của anh A, chị B thì theo độ nổi tiếng của họ, nhuận bút của mình càng cao, sẽ có nhiều người chịu bỏ tiền ra mua báo của mình…Ngôi sao cũng có những chỗ đáng thương. Nhưng đó là cái giá của sự nổi tiếng”


Và giờ cậu đang thấy đời tư của Jung Yunho được khai thác bằng những cách trắng trợn nhất


“ Nghe nói anh có quan hệ tình cảm với nữ diễn viên Kim Tae Hee, tin này liệu có chính xác?”

“ Có tin đồn anh đã có vợ và con trai…xin anh cho biết đây có phải là sự thật..?”


“Nghe nói”, “ Có tin đồn”, hay thật, cậu cảm thấy mất kiên nhẫn với đám người này. Nhưng điều vô căn cứ thế thì hỏi ra làm gì? Nhưng Jung Yunho vẫn bình thản mỉm cười và trả lời nhẹ nhàng


“ Tôi và cô Kim đã cùng diễn chung một bộ phim, cô ấy là một đồng nghiệp rất chuyên nghiệp, nhiệt tình trong công việc. Sau bộ phim, chùng tôi đã trở thành bạn, ngoài ra không có gì hơn. Còn về tin đồn kia, thì xin nói rằng tôi vẫn chưa có ý định lập gia đình, ít nhất là trong vòng 5 năm tới. Thời gian cho buổi họp báo cũng đã hết, cảm ơn mọi người đã đến, cảm ơn”



Nhiều tiếng hỏi vang lên nhưng anh ta không trả lời mà chỉ mỉm cười đứng dậy, đèn flash nháy liên tục như cố níu kéo . Cậu cũng đưa máy ảnh lên ngắm, và trong khoảnh khắc, cảm thấy anh ta nhìn về phía ống kính của cậu và mỉm cười. Cậu nhấn chụp trong vô thức, lưu lại nụ cười của anh ta, cảm giác như chỉ dành riêng cho cậu.


Nhưng có lẽ đó chỉ là ảo giác của cậu mà thôi.


Buổi họp báo đã thật sự kết thúc, cả hội trường trở nên vắng vẻ, cậu cũng vội bước đi.


~o0o~



“ Hôm nay hyung trả lời được lắm , rất kín kẽ và khôn khéo, nói chung là hoàn hảo” Yoochun mỉm cười tươi rói và vỗ nhẹ vào vai Yunho.


“ Cậu thấy vậy sao? Hyung thấy cũng bình thường thôi mà…”


Cùng là đồng nghiệp, nhưng Yunho coi Yoochun như người anh em của mình, là một trong số ít người có thể tin tưởng tuyệt đối. Trong cái thế giới mà con người ta dễ dàng trở mặt với nhau trong giây lát này, tìm được một người như Yoochun có lẽ rất khó. Chính vì vậy, khi ở bên cạnh Yoochun, Yunho có thể nói chuyện thoải mái hơn, dễ chịu hơn, không còn vẻ cảnh giác, cẩn thận từng lời ăn tiếng nói như trước ống kính máy quay hoặc trước đám nhà báo.


“ …họ toàn hỏi hyung những câu hỏi chán ngắt, về dự tính cho tháng tới, năm tới, về chuyện tình cảm của hyung với cô Kim, lại còn có kẻ hỏi hyung có phải đã có vợ với con trai rồi không nữa? Nhảm nhí…”


“ Bọn nhà báo giờ hết đề tài khai thác rồi…em cũng toàn bị đặt những câu hỏi vớ vẩn”


“ Nhưng cũng có một tên rất lạ, hắn hỏi hyung rằng hyung nghĩ mình đã đạt tới đỉnh vinh quang chưa?”


“ Hay nhỉ, rồi hyung trả lời sao?”


“ Không hẳn là trả lời, chỉ là đánh lạc hướng chút thôi…thì đại loại là hyung định sẽ giải nghệ khi đạt được đỉnh cao, mà giờ thì hyung chưa có ý định giải nghệ, vậy thôi”


“ Vẫn là hyung giỏi…rất chuyên nghiệp trong trả lời phỏng vấn” Yoochun cười, vỗ vỗ vào lưng Yunho.


“ Cậu đó, còn có thể cười sao? Hôm trước suýt nữa là khai ra quan hệ của cậu với YooA rồi” Yunho khẽ trách


“ Ôi, quan hệ gì đâu hyung, chỉ là em đi chơi với cô ấy có 1 lần ah, rồi vô tình bị bắt gặp…bọn nhà báo toàn hỏi khó em. Nhưng thôi, vụ đó cũng qua rồi mà. Giờ em quyết tâm tu thân dưỡng tính, không quan hệ với ai nữa đâu, hyung đừng lo”


Nhìn khuôn mặt cố gắng nghiêm túc của Yoochun, Yunho bật cười, cậu ta vẫn là cậu em trai tốt của anh. Suy nghĩ của anh lại hướng về tên phóng viên kia. Hắn có đôi mắt thật đẹp, khuôn mặt cũng rất cuốn hút. Khi hắn vừa hỏi vừa nhìn thẳng vào anh, anh thật sự không muốn dứt ra. Anh cũng không quên anh mắt hắn, tự hỏi sao hắn vừa đặt câu hỏi vừa nhìn anh đầy thách thức thế? Và khi nghe anh trả lời, hắn bỗng mỉm cười, nụ cười khiến tim anh chậm nhịp. Hắn có vừa ý với câu trả lời của anh không? Hắn là người của báo nào ? Khi buổi phỏng vấn kết thúc, anh đưa mắt tìm hắn trong hội trường, bắt gặp hắn đang hướng máy chụp hình về phía mình, anh bỗng mỉm cười.


~o0o~



“ Bài viết về Jung Yunho của cậu ổn đấy Jaejoong, từ giờ cậu phụ trách luôn mảng này đến khi cô Lee làm việc lại nhé. Coi như cậu giúp cô ấy, nếu không tôi lại phải kiếm một phóng viên tin giải trí khác. Mà giờ bên mảng thời sự cũng đang dư người, cậu thấy sao?”


Cậu ngập ngừng, cậu không quen với việc tiếp xúc với giới nghệ sĩ, cũng không quen nhiều người của giới này. Nhưng cậu không muốn chị Lee gặp khó khăn, chị đã hướng dẫn cho cậu rất nhiều khi cậu mới chỉ là phóng viên tập sự.Những ngày đầu, chị đã giúp cậu rất nhiều. Giờ cậu không nhận, chị Lee dễ bị mất việc như chơi.


“ Tôi nhận lời, tổng biên tập”


Vị tổng biên tập nhìn cậu mỉm cười hài lòng.


~o0o~
TBC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét